Em mang vào số phận mình cung Xử Nữ
Rồi nếm đa đoan, thăng giáng giữa cuộc đời
Em vẫn cười dù tim mình đầy ứ
Những ưu phiền, những sầu muộn, chơi vơi.
Nỗi buồn trong em tưởng nhuộm đẫm đất trời
Em chẳng ngỏ cùng ai lấy một lời than trách
Em là con thuyền chực đắm chìm vì vạn ngàn vết buồn nứt tách
Lao đao trôi, lao đao giữa trăm con sóng dữ, giật cuồng.
Em lẻ loi, tự chống chọi, tự buông
Không thể dựa vào ai khi lo âu người đời nhiều gian dối
Em sợ, với chính em, em là người mắc tội
Vì cho phép người ngoài được giày xéo tim em.
Em nép mình vào vùng tối lấm lem
Cất đau thương khi ngày chan nắng ấm
Đợi về đêm, đem xót xa gặm nhấm
Rồi thương mình lẻ bóng giữa người ta.
Vô tình em đeo lên mình những chiếc mặt nạ da
Nào ai biết mắt môi đâu là thật
Vẫn nét duyên con gái cười phảng phất
Ai có hay em diễn kịch vui đời.
Cô gái à, em ngạo mạn qúa thôi
Hay yếu đuối nhấn thân em lầy lún?
Em cười trước nhiều người mà linh hồn xác vụn
Tỏ cứng rắn trăm lần thì mềm oặt bấy nhiêu.
Chính em cũng mong ngày trôi để khổ đau hóa tiêu điều
Vai diễn kia dần khiến em cạn kiệt
Khóc đi em, khóc một lần cho tất thảy ưu hàm rồi quên hết
Đau thương cũ không được phép quấy rầy, lẽo đẽo đến hôm nay.
Hãy trở về làm cô gái thơ ngây
Yêu ai, hận ai, qúa khứ rồi, buông hết
Em hồn nhiên sẽ bình yên suốt kiếp
Yêu lấy em đi, trân qúy chính thân mình.
Xử Nữ à, trái tim vốn khiết tinh
Đừng lạnh qúa kẻo người đời băng giá
Rồi thời gian sẽ giúp những tổn thương nơi em, phai mờ đi, tất cả
Và nụ cười em sẽ đúng nghĩa yên bình.
- Nguyễn Hạnh Chi –
No comments:
Post a Comment