Chỉ là Thiên Bình tôi .. . . giấu đi !

Những nỗi buồn Tôi có , những vị đắng Tôi nếm và những vết thương Tôi mang !

Tôi chôn trong mắt , Tôi giấu trên môi !

Một đôi mắt đẫm buồn nhưng luôn xuất hiện với nụ cười rạng rỡ

Nhưng đôi lúc . . .

Có thực mới vực được đạo , có gạo mới nấu được cơm ! Nên . . .

Ăn ! Cũng là một cách làm vơi nỗi buồn * Vơi ít thôi à ! *

Nên nếu bạn vô tình thấy Tôi có hào hứng và quá nhiệt tình với đồ ăn và việc ăn uống , thì . . . đừng trách Tôi nhé !
Chắc tại Tôi đang buồn . Và . . . khi buồn , Tôi ít khi để ý đến hành động của mình lắm ! THỀ LUÔN